Home Our Family Contact Our story Contact

Monday, October 27, 2008

Câu chuyện HEO và HỔ

190 magnify

Chuyện kể rằng ngày xửa ngày xưa, có một cô HỔ rất tinh nghịch và cá tính. Càng lớn cá tính ấy càng trở nên mạnh mẽ. Khi trưởng thành, HỔ cai quản cả 1 vùng thiên sơn rộng lớn. HỔ luôn hy vọng và tìm kiếm 1 chàng HỔ cũng dũng mãnh không kém, đẹp trai cỡ phải ngang David Beckham là ít. Chắc chắn là vậy rồi!!!

Một ngày đẹp trời nọ, HỔ ta tung tăng bay nhảy đi chơi ngoài đường. Mải ngắm trời, ngắm đất, ngắm...mọi thứ có thể ngắm được, HỔ bỗng nhận ra mình đã lạc đường. HỔ sợ lắm, cố gắng lần mò cho ra đường về nhà, nhưng càng lúc khó khăn, cái bản tính mù đường bẩm sinh càng phát huy tác dụng.

Bỗng có HEO đi ngang qua, HEO hỏi: " HỔ bị lạc đường à?" . Nhìn thấy HEO, HỔ nghĩ "Xì, nếu vào lúc bình thường, thì HEO chắc chắn không còn đứng đấy mà giở giọng tốt bụng hỏi thăm đâu . Chắc là ta sẽ được 1 bữa Heo sữa quay hay ít cũng phải luộc chấm mắm. Nhưng mà đang thân cô thế cô thế này, chén 1 bữa HEO no nê thì lấy ai dẫn đường về bây giờ?". Nghĩ bụng vậy, HỔ lên tiếng: "HEO có biết khu rừng ABC, hang động XYZ ở đâu không?" "A` biết, HEO cũng định qua đấy đây. HỔ đi cùng HEO là về đến nhà thôi" - HEO đáp. Thế là HEO vẫn tỉnh bơ ngây thơ tốt bụng dẫn HỔ đi về (như lời ba má dặn, phải giúp đỡ người khó khăn). Còn HỔ? "Haha chờ nó dẫn về hang, mình sẽ xơi tái nó gọi là...tỏ lòng cám ơn!"

chú thích

HỔ không ngờ mình đã đi chơi 1 quãng đường dài như vậy. Về đến nhà, vì quá kiệt sức HỔ lập tức lăn ra ốm. HEO quyết định ở lại chăm sóc HỔ. Ngày ngày HEO tận tình trông nom, đi tìm thức ăn (toàn rau dưa đạm bạc) cho HỔ, thỉnh thoảng sang nhà bác gấu Pooh xin ít mật ong về bồi dưỡng HỔ. Mỗi đêm khi cơn sốt lên cao, HEO lại sưởi ấm cho HỔ bằng thân nhiệt ấm áp của mình. Trong giấc mơ, HỔ cảm nhận được hơi ấm yêu thương của 1 ai đó, rất dũng mãnh và to lớn.

chú thích

Thế rồi HỔ cũng khỏi bệnh. Nhưng ngay sau đó, HEO cũng ra đi. HỔ buồn lắm, vì chợt nhận ra mình rất yêu quý HEO, không muốn rời xa HEO (e hèm, cái này là do tình cảm nhé, chứ không phải vì tinh thần ăn uống nữa). Lần đầu tiên trong cuộc đời chinh chiến dũng mãnh, HỔ không nhỏ nước bọt trước 1 món mồi ngon đến vậy.

Mùa thu sang năm, HỔ nhận được chuyển phát nhanh từ khu rừng 123 hang động 456. 1 món quà sinh nhật dễ thương từ HEO. HỔ thường nghĩ bất kỳ điều gì trên đời đều phải cân xứng với nhau mới đẹp. Nhưng lần đầu tiên HỔ nhìn thấy 1 món quà bất cân xứng mà đẹp đến lạ thường. Đôi bít tất này mùa đông nào HỔ cũng đi đấy!

chú thích

Rồi cứ thế, cứ thế năm nào HỔ cũng nhận được những món quà bất cân xứng đến dễ thương của HEO, nhưng nỗi nhớ HEO lại càng trở nên day dứt. HỔ muốn gặp HEO để nói lời cảm ơn. HỔ muốn gặp HEO để tâm sự. Và...HỔ muốn gặp HEO chỉ để nói HỔ yêu thương HEO nhiều lắm, nhiều đến mức chưa ăn thịt heo bao giờ kể từ ngày đó.

Thế rồi 1 hôm, cũng vào ngày đó, HỔ nhận được 1 món quà, không còn bất cân xứng, không dễ thương như những món quà khác, mà vô cùng thiêng liêng. 1 đôi nhẫn HEO HỔ với lời cầu hôn ngọt ngào

chú thích chú thích

Thế là HEO và HỔ đã trở thành một gia đình, với những đứa con vô cùng đáng yêu (nửa giống HEO nửa giống HỔ). Hàng ngày sau khi đi làm việc, HEO HỔ lại cùng nhau trở về hang động xinh xắn, cùng nhau ăn bữa cơm thân mật, cùng làm bài tập và chơi đùa cùng bầy con đáng yêu. Cuộc sống gia đình HEO HỔ vô cùng hạnh phúc

chú thích chú thích

Ai nói rằng HỔ và HEO kị nhau?

Mọi điều đều có thể xảy ra.

Ở chính nơi đó Tình Yêu đã bắt đầu!

( Các bạn trong khu rừng rất vui mừng cho hạnh phúc HEO HỔ. Còn bạn thì sao? Hãy chúc phúc cho gia đình HEO HỔ bằng cách comment dưới đây nhé! Thay mặt cả gia đình, rất cám ơn các bạn)

Nguồn: blog của vợ

http://blog.360.yahoo.com/levanh1610

Bài liên quan:

Love to be loved by you

1 comment:

Anonymous said...

Hom no co Phuong cung tu hoi hai bon em da cuoi chua, vi thay hai dua bo^` ke^'t tu thoi dai hoc, chac ra truong la phai cuoi ngay cho nong sot.
Hoc tro the la hon co nhieu day. Cuoi thang 3 nay co moi cuoi co. Cuoi xong thi co van tro lai Nhat hoc them 1 nam nua.
Chuc mung hanh phuc hai em nhe!